Tranh chấp chức vụ Giáo_hoàng_Symmacô

Ông được sinh ra ở sinh tại Sardinia, Ý vào khoảng năm 450 và là con trai của Fortunatus. Ông được rửa tội tại Roma – nơi mà sau đó ông trở thánh phó trợ tế (archdeacon) dưới thời Giáo hoàng Anastasius II. Trong triều Giáo hoàng của ông, ông đã phải chống lại phản Giáo hoàng tên là Lôrensô.

Người này được bầu cùng một lúc với ông bởi một phần ly hiệp của hàng giáo sĩ và những người cho rằng Symmaccô cũng giống như vị tiền nhiệm của ông là quá gần gũi với Giáo hội Constantinôpôli. Giáo hoàng thật là Symmaccô phải nấp trong đền Thánh Phêrô. Sự ủng hộ của Thêôđôricô cũng như việc bố trí một công đồng cho phép ông phục hồi một sự bình an tương đối của hàng giáo sĩ trong một thời gian trước khi ông quyết định ấn định Lễ Phục sinh vào ngày 25 tháng 3, điều này làm xuất hiện những bất đồng mới.

Vào năm 501, Festus – một người ủng hộ Lôrensô đã tố cáo Symmachus với những tội danh khác nhau. Giáo hoàng đã từ chối trình diện nhà vua để trả lời về các lời buộc tội. Ông khẳng định rằng quyền lực trần thế không có thẩm quyền trên Giáo hoàng. Một công đồng được gọi là Synodus Palmaris, đã được triệu tập bởi hoàng đế Theodoric vào ngày 23 tháng 10 năm 502. Công đồng này đã tuyên bố rằng: các quyết định "thuộc thẩm quyền của Thiên Chúa" (must be left to judgment of God" và rằng Symmachus có thể được coi miễn trừ với tất cả tội phạm. Công đồng cũng xác nhận rằng: Symmachus có đủ thẩm quyền của Giáo hoàng.

Tuy nhiên, Theodoric đã truyền chức cho Lôrensô tại Lateran giống như Giáo hoàng. Cuộc ly giáo vẫn tiếp tục cho đến 4 năm sau. Cuối cũng Lôrensô đã bị trục xuất khỏi Roma và ngôi Giáo hoàng của Symmachus được giữ vững. Giáo hoàng Symmaccô vừa thanh toán xong nguỵ Giáo hoàng đã viết cho hoàng đế Byzancia rằng: "Hoàng Thượng hãy so sánh phẩm tước của ngài với phẩm tước của vị lãnh đạo Giáo hội. Hãy nhìn danh sách những kẻ đã bách hại Giáo hội, chúng đều ngã gục, trái lại Giáo hội thì thấy quyền năng của mình lớn lên với sự bách hại mà Giáo hội phải chịu".